Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

Trang sức đá quý có từ bao giờ: PHẦN 6

Ở châu Á, tiểu lục địa Ấn Độ có sự kế thừa lâu nhất của trang sức hơn bất cứ nơi nào, với khoảng 5000 năm. Một trong những người đầu tiên bắt đầu làm đồ trang sức là những người thuộc nền văn minh lưu vực sông Ấn, mà hiện nay là Pakistan và một phần phía bắc và phía tây Ấn Độ. Nghề làm trang sức ở Trung Quốc sớm cũng bắt đầu vào cùng khoảng thời gian đó, nhưng nó trở nên phổ biến với sự truyền bá Phật giáo vào khoảng 2000 năm trước.

Trung Quốc
Người Trung Quốc sử dụng bạc trong đồ trang sức của họ nhiều hơn vàng. Lông màu xanh của chim bói cá từ sớm đã được gắn lên trang sức của Trung Quốc, và sau đó đá quý và thủy tinh màu xanh đã được gắn vào các thiết kế. Tuy nhiên, ngọc bích được ưa thích hơn bất kì loại đá nào khác. Người Trung Quốc tôn sùng ngọc bích bởi những giá trị giống như con người mà họ gán cho nó, chẳng hạn như độ cứng, độ bền và vẻ đẹp của nó. Những mảnh ngọc bích đầu tiên rất đơn giản, nhưng theo thời gian, các thiết kế phức tạp hơn dần phát triển. Những chiếc nhẫn ngọc bích từ giữa thế kỉ thứ 4 và thế kỉ thứ 7 trước công nguyên cho thấy bằng chứng về sự hoạt động của một máy xay tổng hợp, trước hàng trăm năm lần đầu tiên thiết bị đó được đề cập ở phía Tây.
Quặng steatite và ngọc bích Trung Quốc thế kỉ 4 trước công nguyên
Ở Trung Quốc, những lá bùa đã phổ biến thường với một biểu tượng hay con rồng Trung Quốc. Rồng, biểu tượng của Trung Quốc, và phượng thường được mô tả trên các thiết kế của đồ trang sức. Người Trung Quốc thường đặt đồ trang sức trong ngôi mộ của họ. Hầu hết các ngôi mộ được tìm thấy bởi các nhà khảo cổ Trung Quốc đều có chứa trang sức trang trí.

Tiểu Lục địa Ấn Độ
Tiểu lục địa Ấn Độ (bao gồm Ấn Độ, Pakistan và các nước khác ở Nam Á) có một lịch sử lâu đời về trang sức, đã đi qua những thay đổi khác nhau thông qua ảnh hưởng văn hóa và chính trị khoảng hơn 5000 – 8000 năm. Bởi Ấn Độ có một nguồn cung dồi dào của các kim loại và đá quý, nó thịnh vượng về tài chính thông qua xuất khẩu và trao đổi với các nước khác.

Trong khi truyền thống châu Âu bị ảnh hưởng nặng nề bởi sự thanh tẩy và giảm sút của các đế chế, Ấn Độ đã có được một sự phát triển liên tục của các loại hình nghệ thuật cho khoảng 5000 năm. Một trong những người đầu tiên bắt đầu làm đồ trang sức là những người dân của nền văn minh lưu vực sông Ấn (ngày nay bao gồm Pakistan và phía bắc, tây bắc Ấn Độ). Khoảng 1500 năm trước công nguyên, người dân của lưu vực sông Ấn đã tạo ra bông tai và dây chuyền vàng, vòng cổ hạt và vòng tay kim loại. Trước năm 2100 trước công nguyên, trước khi kim loại được sử dủng rộng rãi, việc buôn bán đồ trang sức lớn nhất trong khu vực lưu vực sông Ấn là buôn bán hạt.

Những hạt ở lưu vực sông Ấn đã được làm bằng cách sử dụng các kĩ thuật đơn giản. Trước hết, các nhà sản xuất hạt cần một viên đá thô được mua từ các nhà kinh doanh đá phía đông. Viên đá sau đó được cho vào một lò nung, nung đến khi nó chuyển sang màu đỏ sẫm, một màu được những người dân ở lưu vực sông Ấn đánh giá cao. Viên đá màu đỏ sau đó sẽ được đục cho đúng kích cỡ và một lỗ khoan qua nó với máy khoan thô sơ. Những hạt này sau đó được đánh bóng. Một số hạt thì được vẽ các họa tiết trên đó. Hình thức này thường được truyền lại qua các thế hệ trong gia đình. Trẻ con của những nhà sản xuất hạt thường được học cách chế tạo hạt ngay từ khi còn nhỏ. Phong cách Ba Tư cũng đóng một vai trò lớn trong đồ trang sức của Ấn Độ. Mỗi viên đá có những đặc trưng riêng của nó liên quan tới Ấn Độ giáo.

Bông tai Hoàng gia, Ấn Độ, thế kỉ 1 trước công nguyên
Đồ trang sức ở lưu vực sông Ấn chủ yếu được đeo bởi những người phụ nữ. Họ thường đeo nhiều chiếc vòng bằng vỏ hoặc đất sét vào cổ tay của họ. Chúng thường có hình dạng như bánh rán và được sơn màu đen. Qua thời gian, những chiếc lắc tay bằng đất sét được loại bỏ và thay thế bởi những thứ bền hơn. Ở Ấn Độ hiện nay, lắc tay được làm từ kim loại hoặc thủy tinh. Những mảnh khác mà phụ nữ thường xuyên đeo là những miếng vàng mỏng được đeo trên trán, bông tai, trâm cài cổ xưa, cổ áo và nhẫn vàng. Mặc dù phụ nữ đeo trang sức nhiều nhất, một số nam giới ở lưu vực sông Ấn cũng đeo các hạt. Những hạt nhỏ thường được chế tác để đặt trên tóc của phụ nữ và nam giới. Các hạt đó thường dài khoảng 1mm.
Một bộ hài cốt của phụ nữ (hiện được trưng bày tại bảo tàng Quốc gia, New Delhi, Ấn Độ) đeo một chiếc vòng canelian (vòng đeo tay) trên tay trái của cô. Kada là một dạng đặc biệt của vòng tay và được phổ biến rộng rãi trong văn hóa Ấn Độ. Chúng tượng trưng cho động vật như con công, con voi,vv…

Con rắn cuộn Jade, 202BC-220AD
Theo tín ngưỡng Hindu, vàngbạc được coi là kim loại thiêng liêng. Vàng là biểu tượng của mặt trời ấm áp, trong khi bạc lại là mặt trăng mát mẻ. Cả hai đều là những kim loại tinh túy của đồ trang sức Ấn Độ. Vàng tinh khiết không bị oxi hóa hoặc bị ăn mòn theo thời gian, đó là lí do tại sao truyền thống Hindu liên kết vàng với sự bất tử. Hình tượng vàng xuất hiện thường xuyên trong văn học cổ đại Ấn Độ. Trong tín ngưỡng sáng tạo vũ trụ của kinh Vệ Đà đạo Hindu, năng lượng của sự sống con người cả về vật chất và tinh thần có nguồn gốc và tiến hóa từ một lòng (hiranyagarbha) hoặc trứng (hiranyanda) vàng, một ẩn dụ của mặt trời.
Khuyên mũi vàng và ngọc trai cổ, Ấn Độ, thế kỉ 19
Đồ trang sức như nhẫn vàng trắng hay vàng ta và mặt dây chuyền đá quý có địa vị lớn đối với Hoàng gia của Ấn Độ, nó có uy lực lớn đến mức mà họ phải thiết lập những luật hạn chế đeo đồ trang sức đối với hoàng gia. Chỉ hoàng tộc và một vài người được cấp phép mới có thể đeo trang sức vàng trên đôi chân của mình. Điều này thường được coi là phá vỡ giá trị sâu sắc của kim loại linh thiêng. Mặc dù đa số người dân Ấn Độ đều đeo đồ trang sức, Maharajas và những người liên quan tới hoàng tộc có mối liên hệ sâu hơn với đồ trang sức. 

Vai trò của Maharaja rất quan trọng mà các nhà triết học Hindu đã xác định ông là trung tâm của mọi hoạt động êm thắm trên thế giới. Ông được coi là một vị thánh thần, một vị thần trong hình dạng con người, có nhiệm vụ duy trì và bảo vệ Phật pháp, trật tự, luân lí của vũ trụ.
Trang sức hình "xin" từ thời nhà Minh (1368 - 1644)
Navaratna (chín đá quý) là một vật ngọc quý thường được đeo bởi một Maharaja (Emperor). Nó là một bùa hộ mệnh, trong đó bao gồm kim cương, ngọc trai, ruby, saphia, ngọc lục bảo, topaz, mắt mèo, san hô và zircon đỏ. Mỗi viên đá này được liên kết với một vị thần mặt trời, đại diện cho toàn bộ vũ trụ Hindu khi tất cả chín viên đá quý được liên kết với nhau. Kim cương là viên đá mạnh nhất trong số chín viên đá. Mỗi loại đá quý có những vết cắt khác nhau. Vua Ấn Độ đã mua đá quý tư nhân từ những người bán hàng. 

Maharaja và những thành viên gia đình hoàng gia khác coi trọng đá quý như Chúa Hindu. Họ trao đổi đá quý với những người họ thân thiết, đặc biệt là các thành viên gia đình hoàng gia và các đồng minh thân thiết khác. Chỉ có hoàng đế, những người thân của ông ấy và những người được chọn lựa trong đoàn tùy tùng của ông ấy mới được đội khăn xếp hoàng gia. Là một đế quốc lớn mạnh, các phong cách trang sức khác nhau đã đạt được tên gọi chung là sarpech, trong đó, sar hoặc sir nghĩa là người đứng đầu, và pech nghĩa là cái khóa.

Bông tai tráng men 2 tầng, cuối thế kỉ 18 đầu thế kỉ 19
Ấn Độ là quốc gia đầu tiên phát hiện ra mỏ kim cương, với một số mỏ có niên đại khoảng 296 trước công nguyên. Người Ấn Độ đã buôn bán kim cương và nhận ra những phẩm chất quý giá của chúng. 
Trong lịch sử, những viên kim cương được đem tặng để duy trì hoặc lấy lại những thứ quan trọng đã bị đánh mất như là người yêu hay quyền lực, như một vật cống phẩm, hoặc một biểu hiện của lòng trung thành để đổi lấy sự nhượng bộ và bảo vệ. Hoàng đế Mughal và các vị vua sử dụng kim cương như một biện pháp để đảm bảo sự bất tử của họ bằng cách có tên và biệt danh của họ khắc trên đó. 

Hơn nữa, nó đã đóng góp và tiếp tục đóng một vai trò then chốt trong các sự kiện xã hội, chính trị, kinh tế và tôn giáo Ấn Độ cũng như nó vẫn được sử dụng ở những nơi khác. Trong lịch sử Ấn Độ, kim cương đã được sử dụng để mua trang thiết bị quân sự, chiến tranh tài chính, kích động các cuộc cách mạng và cám dỗ đào tẩu. Chúng cũng góp phần cho sự thoái vị hoặc xử trảm của những kẻ cầm đầu. Kim cương Ấn Độ được dùng làm bảo đảm khi cần vay một lượng lớn cần thiết để củng cố chế độ chính trị hay kinh tế đang lung lay. 

Những anh hùng quân đội thắng cuộc đã được vinh danh bởi phần thưởng của kim cương và cũng đã được sử dụng như là thanh toán khoản tiền chuộc cho việc phóng thích tử tù hoặc bắt cóc. Ngày nay, nhiều mẫu trang sức thiết kế và truyền thống được sử dụng, và đồ trang sức là phổ biến trong các nghi lễ và tiệc cưới ở Ấn Độ.

Xem thêm những Tin tức đá quý tại website: đá quý Victoria Jewelry

Địa chỉ: Tầng 2, số 91 Nguyễn Tuân, Thanh Xuân, Hà Nội
Hotline: 0969 781 500
Website: Trang sức đá quý Victoria Jewelry
E-mail: sale.daquyvictoria@gmail.com

Trang sức đá quý Victoria Jewelry

BẢO HÀNH TRỌN ĐỜI TẤT CẢ SẢN PHẨM

khẳng định chất lượng sản phẩm và dịch vụ chăm sóc khách hàng tận tâm.